Menu

Bí mật của may mắn(3)



THẦN GNOME - HOÀNG TỬ CỦA LÒNG ĐẤT 

       Hành trình tới được khu rừng Mê Hoặc quả là một chặng đường rất dài và mệt mỏi.
Hai chàng hiệp sĩ phải mất hai ngày rong ruổi liên tục trên ngựa mới đến được nơi mình
mong muốn. Như vậy, họ chỉ còn có năm ngày để tìm ra Cây Bốn Lá thần kỳ đó. Họ
không được lãng phí thời gian. Tuy nhiên, cả hai đều quyết định nghỉ ngơi, chờ đến ngày
hôm sau mới bắt đầu cuộc tìm kiếm loại cây thần kỳ đó.

Bí mật của may mắn(2)



THỬ THÁCH CỦA PHÙ THỦY MERLIN 

         Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc xa xôi có một phù thủy tên là Merlin. Ông
ta là một phù thủy bậc thầy tính tình nghĩ hiệp và rất giỏi các phép thuật cùng với kiến
thức uyên bác nên rất được mọi người xa gần nể phục, kính trọng. Một hôm ông tụ tập tất
cả các hiệp sĩ của vương quốc tại vườn hoa trước lâu đài và nói:
         - Hỡi các hiệp sĩ tài ba, từ lâu rồi các người luôn yêu cầu ta đưa ra một thử thách để
các người chứng tỏ tài năng của mình. Một số đề nghị ta nên tổ chức một cuộc đấu kiếm
dành cho tất cả các hiệp sĩ trong vương quốc. Một số khác đề nghị tổ chức cuộc truy lùng
kho báu hay đi săn thú dữ. Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó
khăn hơn nhiều.

Bí mật của may mắn.

May mắn trong cuộc sống không tình cờ mà đến. May mắn là do chúng ta tạo ra.


 CUỘC GẶP GỠ KỲ LẠ SAU BAO NĂM THÁNG 

      Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm. Khi ấy Max – một
người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành 
đạt trong kinh doanh và cuộc sống – đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn 
dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên. Đôi mắt sáng và 
đôn hậu của ông biểu lộ sự lắng đọng của một người trải nghiệm và ánh lên cái nhìn của 
một tâm hồn rất trẻ trung. Tiếng cười thơ ngây của những đứa trẻ đang đùa nghịch gần đó 
làm cho ông như muốn quay trở lại thời niên thiếu của mình. Ông ngước nhìn những 
nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung 
linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng 
dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình lại bình yên đến thế. Một buổi chiều đẹp như 
muôn thủa!